y thằng đó trong sự sợ hãi.
- Ô hô, tụi này sợ quá em ơi, em quay phim lại rồi hả?
- Mấy thằng mày làm gì đó? Đói bụng thì dzô cầu kiếm đồ ăn đi. – tui đi lại nói với mấy thằng đó, nói gì thì nói chứ tui đéo sợ thằng nào, tui cũng có miễn võ karate, với lại có hai thằng trâu bò đi kế bên nên không biết sợ là gì, mấy thằng này muốn xin số thì chơi luôn.
- Haha mấy thằng này con bà ba bán bánh dạo mà, bày đặt làm gì ở đây – thằng Khang bay dzô tiếp.
- Mấy thằng mày làm con cặc gì mà móc tụi tao, chưa đụng tui bây àh nghe- một thằng to con nhất trong đám trả lời, nói to con dzậy thôi chứ nó thua thằng Khang xa…nhóm nó khoảng 6 đứa… toàn dân suy dinh dưởng.
- Nhỏ này bạn bọn tao, đụng dzô có àh, đi chổ khác chơi, hay là muốn ăn đấm – tui nói mà làm vẽ thấy ghê lắm, nghĩ lại còn nổi da gà.
Bọn nó thấy không ăn được nên bỏ đi hết thế là khỏe, mong đừng có dẫn thêm ai quay lại chứ tui ngán đánh nhau lắm. Nhỏ Ngọc Anh thì nhìn tui một cách lạ thường lắm à nha, tui thấy có gì đâu chớ, mấy đứa con gái khác tui thấy tui cũng làm dzậy thôi, quay qua quay lại thì hai thằng kia mất tiêu, hông biết hai thằng này làm cái gì nữa, quay lại thì thấy hai thằng ngồi với hai con nhỏ lớp kế bên, mẹ mới làm người hùng mà giờ làm cái dụ này, phục tụi mày luôn, còn tui thì chở nhỏ Ngọc Anh về, tới giờ cơm mất tiêu…
- Cám ơn Nghĩa nghe, chiều qua đây chở tui đi nữa nghe,
- Ừhm dzị đi, tới giờ tui qua. Bye Ngọc Anh nha.
Sao lần chia tay này thấy cảm giác lạ lạ ta, cứ như không muốn chia tay ấy…Trên đường về nụ cười đã trên môi tui tự bao giờ….
Đang ngồi nghe nhạc westlife thấy buồn buồn, một nhóm nhạc hay chuẩn bị tan rã, ngồi nghe những bản nhạc buồn như Soledad, i cry, home, beautiful world của Westlife làm tui thấy mình thật nhỏ bé giữa thế giới xô bồ này, chuyện tình cảm cũng vậy, đôi khi tui vẫn chưa hiểu hết mọi thứ để rồi ngày hôm nay tui có lẽ sắp phải mất em, người mà tui cảm thấy khó có thể thiếu được, một phần cuộc sống của tui….
Trở lại với những hồi ức ngày trước, chiều đó sau khi ngủ trưa xong tui tắm rửa thơm tho sạch sẽ để qua rước Ngọc Anh đi trang trí trại, lớp tui phân ra hai công việc, đó là buổi sáng tụi con trai tụi tui sẽ tự dựng trại và mắc dây điện, dựng xong ông thầy chủ nhiệm sẽ tới coi rồi chỉnh sửa gì thì ổng kêu rồi làm, còn buổi chiều khoảng 2h thì bọn con gái sẽ trang trí này nọ như bàn để hình cụ Hồ, mấy cái hoa giấy, rồi mấy cái băng rôn, tên trại của tui tên là Kết Nối ( giống giới thiệu cho Vinaphone ghê)…Khi vừa đến nhà nhỏ thì mồ hôi ra ướt áo hết, mệt gì đâu, nắng chang chang mà đạp xe, hic, nhỏ vẫn như buổi sáng đã đợi tui( chắc cũng 5p rồi)…Giấc này nhỏ ăn mặc như ninja, vớ rồi bao tay, khẩu trang, nhìn là thấy mệt, rồi nhỏ lên xe và chúng tui đến trường, tự nhiên cái lưng ra mồ hôi nhiều nên cái lưng thấy ngứa ngứa, không lẽ lại kêu nhỏ gãi dùm, tính đợi tới trường xuống xe cởi áo đi kiếm cái võng ngủ luôn, mà tự nhiên không hiểu sao ngứa qua trời, quơ tay ra phía sau để gãi thì tự nhiên thấy đụng cái gì mềm mềm êm êm, má ơi không lẽ tay con dính ngực nhỏ Ngọc Anh, thôi rồi, rút tay lại liền, tự nhiên cơn ngứa mất hẵn luôn, chắc có lẽ nhỏ ngại lắm đây. tại tự nhiên đang nói chuyện vui vẽ thì nhỏ nính thinh luôn.Tôi không biết bây giờ mình nên xin lỗi hay là giả bộ nói chuyện tiếp như chưa có gì xãy ra nữa, ngực nhỏ này thì tui cũng từng thấy rồi, đó là lúc tui qua chơi, thì nhỏ mặc bộ đồ thun ở nhà, nhưng có mặc áo ngực nha, rồi tự nhiên nhỏ cúi xuống lượm đồ thì cổ áo nhỏ trệ xuống làm lộ ra khoảng ngực trắng trắng, đấy là lần đầu tiên tui thấy ngực con gái,thằng nhỏ của tui đã lên cao sừng sững, thế là tui phải giả bộ đau bụng rồi ngồi xuống, tội nghiệp nhỏ ghê bị tui thấy ngực rồi… Sau một hồi suy nghĩ thì tui quyết định đánh lạc hướng, tuyệt chiêu ông già đẩy xe không nghe không biết gì.
- Ờ mà hơi Ngọc Anh làm xong thì kêu tui nha, tui nằm ngủ ở ngoài quán gần trường đó…
- Sao không dzô làm tiếp tui luôn, làm xong về sớm. Đi ngủ rồi ai ăn hiếp tui rồi sao…
Hên quá nhỏ không nghĩ nhiều về chuyện này, nhưng nghĩ ra ngực nhỏ cũng êm đó chứ, mặc dù là qua hai ba lớp áo nhưng như vậy là đủ đối với một thằng gà về chuyện đó như tôi… Tui cũng như các bác, vẫn tự thủ dâm khi kiềm chế không nổi, và những bộ phim sex tui xem đều có sự góp mặt của đám bạn thân nên nói chung tụi tui chỉ hiểu nhiều qua phim ảnh thôi, chứ mấy cái thực tế thi mù mờ lắm… Sau một hồi chạy trong cái nắng gây gắt thì cũng đến trường, tui là thằng con trai thứ 3 của lớp để trang trí trại, chẳng qua cũng không có gì hay ho vì hai thằng kia là Gay mà, mịa nó làm mình bị hiểu nhầm… Tưởng bọn con gái lớp mình dở nhưng không ngờ tụi nó có hoa tay ghê luôn, trang trí một hơi mà tui tưởng đây là cung điện hoàng gia anh chứ không phải cái trại nữa, lớp ngồi làm thấy cũng vui, tui thì ngồi cắt giấy chung với nhỏ Ngọc Anh, tự nhiên hổm rài thân với nhỏ quá cũng thấy kì kì, như là một mối quan hệ mới dzậy đó, đang ngồi thì lại có cảm giác gì đó bất an, quay lưng lại thì thấy nhỏ Dung đang đi cùng với thằng 12 đi lại trại lớp tui, nó mà dzô đây dám tui….về lắm àh. Nhỏ Dung thì vẫn bình thường nhưng lại có cái nhìn nhăn nhó khi thấy tui ngồi với nhỏ Ngọc Anh, nhỏ Ngọc Anh có lẽ biết tui hơi buồn nên ngồi gần lại tui hơn, kêu tui cắt hình bông tuyết rồi hình trái tim, tùm lum hết, cắt mà tâm hồn tui trống rỗng…Buồn gì đâu….
Ngồi làm xong thì cũng 6h, nhìn lại tác phẩm thấy cũng im lắm nha, ngày mai là ngày chính thức mở hội nên bữa nay mấy đứa trong trường đến chưa đông là mấy, tui thì bị sư mẫu ở nhà điện thoại kêu về ăn cơm nên phại kêu nhỏ này về luôn, trên đường về có một đoạn đường vắng xe và hơi tối, tui nhớ rõ là Ngọc Anh đã tựa đầu vào lưng tui như là mệt lắm, mà tui thì đang buồn nên đâu để ý gì đâu…
-Nghĩa ơi sao Nghĩa không để ý gì hết dzậy?
- Ủa tui chạy xe bình thường mà để ý gì.
- Nghĩa ngốc lắm biết hông?
- Trời tự nhiên nói dzậy àh, sao chửi tui ngốc, xuống xe àh nha, hehe.- tui gắng nói vui để làm giảm không khí ngột ngạt này.
- Thôi tới nhà rồi Ngọc Anh xuống đây, Nghĩa chạy xe về cẩn thận đó… nên biết rằng mọi chuyện như thế nào thi tui vẫn luôn bên Nghĩa mà…
- Dzậy là sao…..- chưa kịp nói hết câu thì Ngọc Anh đã chạy vào nhà, nếu tui không nhằm thì câu cuối tui nghe đâu đó một tiếng nấc nhẹ… Mọi thứ bây giờ quá khó hiểu đối với một thằng lớp 11 như tui… Yêu sớm làm chi để rồi khổ….
Chuẩn bị được nghĩ tết rồi, vì thế tôi sẽ về quê trong vòng 2 tuần, ở nhà thì có mạng nhưng cái máy lại để ngay trước nhà nên không thể lên bậy bạ bằng máy đó được, còn con laptop này tôi phải cho người bạn mượn để học tin học, có lẽ tôi sẽ vắng mặt một thời gian, nếu tối có đá banh thì tôi có thể thức khuya làm vài chap cho anh em…Nhưng dù sao lên thăm bài mà thấy anh em comment ủng hộ là tôi thấy vui lắm, và có nhiều động lực để thực hiện những dòng hồi kí này… Mong sao anh em luôn ủng hộ…Thân…….
Trời về tết những cơn gió lạnh đã bắt đầu nhiều hơn, lạnh kinh khủng, buổi sáng mà không có làm gì là thường ngủ nướng tới 10h sáng, cảm giác thức dậy thật là sảng khoái…Bổng đang ngủ ngon thì tự nhiên có tiếng chuông điện thoại, quái thế, mới đặt lưng xuống mà tự nhiên thằng nào con nào điện thoại chọc phá…Mở máy nghe tính chửi : Bố m phá ông hả? T cạo đầu nghen…Thì thự nhiên nghe giọng nói quen thuộc của nhỏ Ngọc Anh :
-Nghĩa hả? xin lỗi điện thoại giấc này nghe, mà mai thức tập thể dục hông, tập xong mình đi ăn rồi chuẩn bị đi lên trường luôn.
Cũng mệt thiệt chứ, thường ngày thì nhiều người tập thể dục lắm, nhưng mấy ngày tết này có lẽ ai mà rãnh đi tập nữa, ngư