uyện người khác lắm, sao dạo này cứ hỏi tui mấy chuyện này hoài.
- Bộ bà hông thấy bạn trai Dung hả, rủ cho nó đập tui chết- chọc nhỏ chơi
- Ủa dzậy là thiệt hả, tui nghe nhỏ Chi nói mà tui đâu tin, nghe nói hai người đó quen trong lúc Dung đi học hè mà tui đâu có tin.
Chuyện này là sao trời, Dung có bạn trai rồi sao, dzậy sao Dung còn rủ mình đi mua đồ tết, dzậy mà cứ tưởng làm cái đó là tặng mình, ai ngờ là tặng người đó của Dung…haizz, thế là bao nhiêu kế hoạch tui tính ra trong cắm trại tiêu tan hết, nào là tặng quà Dung, rủ Dung tách lớp đi chơi riêng, cùng Dung vui bên ngọn lửa trại… Mà củng phải, ông 12 bửa đó cũng đẹp trai mà, tui thì đâu có gì đặc biệt ngoài quậy phá ăn chơi và ngày nào cũng mơ về Dung để rùi sáng nào cũng thay quần lót….Kéo ngăn tủ ra kiếm cái card viettel để nạp dzô nói chuyện với Ngọc Anh và kiêu thằng Luy thằng Khang mai bàn bạc kế hoạch của tui làm với Dung lại, các bác đừng hiểu lầm chứ kế hoạch của mình hết sức ngây thơ, trong trắng, là mình sẽ trôn trong một bụi cây gần chổ vắng ở một con đường trong trường, sau đó hai thằng này kêu Dung ra nói chuyện bí mật thì hai đứa bất ngờ trốn mất, sau đó tui sẽ phi thân ra biến hình….úi nhầm tặng quà và hôn Dung xong một cái kẽ đó tỏ tình…Nếu đồng ý thì thôi, còn không thì cũng không ai thấy cho đở nhục…
Cạch…Cạch..tiếng cái hộc tủ cũ kỉ bị kéo mạnh ra ( tui đang bực nên kiếm cái card mà như kiếm cái gì dzậy đó)… Bổng một vật nhỏ rớt xuống…vật đó có hình lập phương, màu hồng rất đẹp, đó lá hộp quà nhỏ tui dành tặng Dung, nó rớt mà như trái tim tui cũng rớt vậy, nhỏ là thế yêu đơn phương để rồi tự đau một mình, cảm giác này tui cũng trải qua nhiều lần sau này… Có một giợt nước mắt khẽ rơi xuống…Thầm nghĩ mình là con trai nên không nên yếu đuối như vậy, dù Dung có thấy như vậy thì cũng đâu có tình cảm với mình ( lúc đó tui cũng chưa nhận ra là Dung có tình cảm với tui), nhưng càng nghĩ thì lòng càng buồn….
Tíc……Tíc….Tíc
-Đâu ời trời, đang nói chuyện với tui mà mất tích dzậy đó hã? – nhỏ Ngọc Anh thấy tui không trả lời nên nhắn tin lại.
- Đâu có, nãy giờ đánh răng chuẩn bị đi ngủ, mất tích cái đấu bà.
- Hehe, tưởng thiệt chứ, mà mai nhớ rướt tui nghen, đừng đứng 100m gì nữa dùm, đứng trước cửa đi…
- Ừhm, biết rồi, ham hố quá đi.
- Cắt lưỡi giờ tin hông, giờ đi ngủ. G9
-uhm G9 đại ca.
Hồi bữa chở Dung về bị thằng nào dòm ai ngờ đó là bạn trai Dung, thế là vô thình mình hại Dung rồi, thôi mai mốt phải cẩn thận mới được, phải gắng kiềm chế tình cảm với mình thôi….Thế là tui ôm bao nhiêu suy nghĩ để chúng diễn ra trong giấc mơ….môt giấc mơ buồn….
Thức dậy trong mình thấy mệt mỏi gì đâu, tính nghỉ đi dựng trại luôn mà nghĩ tới nhỏ Ngọc Anh nên phải đi, dù sao thì hồi tối nhỏ cũng năn nỉ rồi, mình đâu phải sắt đá đâu…Ăn sáng xong bước tới cửa nhà nhìn trước cửa nhà la lên hai tiếng:
-Quyết tâm, quyết tâm, quyết tâm (không nghĩ đến Dung nữa)
-Thằng đó sáng sớm khùng hay gì mà la làng la xóm dzậy, tin t đập m hông? – tiếng la vọng ra của má tui làm tui tỉnh ra, nhém ăn chổi của sư mẫu rồi… Ba chân bốn cẩn cầm chiếc xe vọt lẹ đến cái hẽm quen thuộc nhà Ngọc Anh thì đã thấy nhỏ đứng đợi từ khi nào, đi học nhìn con gái mặt áo dài riết rồi thấy nhỏ bửa nay mặt đồ khác nên hơi thích thú, nhỏ mặt chiếc áo sơ mi xanh, quần jean ôm sát cặp chân dài, khoe lên những đường cong chết người, nói thiệt chứ không biết khen nhỏ này ra sao cho nó hết.
-Đợi lâu chưa, sáng sớm ăn gì chưa đó?- tui mở lời hỏi nhỏ.
- Chưa ăn gì nữa, thấy đói đói, mới đứng được 5p àh.
- Dzị qua đường gần trường ăn luôn nha, tui cũng chưa ăn nên thấy đói ( hồi sáng ăn rồi giờ no muốn chết)
- ừhm đi ăn gỏi cuốn đi, tự nhiên thấy thèm thèm.
- ừhm lên xe đi, ôm chắc nha pé…
- Pé cái đầu ông, pé nè, pé nè- nhỏ lấy tay đấm dzô hông tui mấy cái, hên là không có đụng dzô bụng tui, chứ đụng mạnh dzô dám ói luôn lắm àh.
Đi đường sáng sớm là thoải mái nhất, chỉ có điều là hơi nhiều xe nên chạy thấy sợ sợ. Sáng sớm nắng tết luôn nhẹ không khí thì se lạnh, thấy sảng khoái gì đâu. Đi trên đương mà tui với nhỏ lại huyên thuyên biết bao là chuyện, mà cái nào nói không lại tui là xài thủ đoạn àh, lưng tui với hông tui để lại vết tích hết. Tới nơi ngồi xuống kêu xong 20 cái gỏi cuốn, con này thuộc dạng ăn khủng khiếp àh nha, xong kêu hai ly nước mía, câu chuyện của hai đứa lại bắt đầu, sau lúc này tui thấy nhỏ Ngọc Anh gần gủi quá, tui có thể cảm nhận một ít điều gì đó mà nhỏ dành cho tui, nhưng tui cũng không dám nghĩ nhiều, vì xung quanh nhỏ có biết bao là người sẵn sàng đưa xe đến tận nhà mỗi ngày. Những lúc càng nói chuyện thân thì tui càng thấy buồn, phải chi Dung ngồi đây với mình, mà có phải mình ích kỹ không nhỉ, đã quyết tâm là không suy nghĩ tới Dung nữa mà, mình phải tôn trọng Ngọc Anh, so vớ Dung, Ngọc Anh đâu có thua gì, tình cảm thì có lẽ Ngọc Anh nhiều hơn Dung… Ăn sáng xong là tui muốn xỉu luôn, cái bụng như bụng bia, làm uổng công hổm rài tập thể lực dzậy mà giờ không còn miếng múi bụng, hít dzô thì căng bụng ,đau đau.
Khi đền trường đã là 8h, lúc này mấy đứa cũng bắt đầu công việc tụi nó, đứa thì dựng cây, đứa thì trải mấy tấm ga, nhìn vui vui. Thằng Luy với mấy đứa nhìn thấy tui đi với nhỏ Ngọc Anh thì mắt chữ O miệng chữ A không, thiệt tình gì đâu, mấy ba đừng suy nghĩ bậy bạ gì đâu, dù biết lúc này Ngọc Anh là đứa con gái duy nhất thì cũng đừng suy nghĩ bậy bạ cho tui dzậy chứ, bình thường tui trong sáng lắm mà.
- Thằng quỷ, dzô làm tiếp anh em lẹ không thôi bữa nay cho m trang trí trại bây giờ tin hông? Thằng khang lên tiếng, má nghe nó nói chuyện là máu lên tới não.
- Từ từ ông cố nội, con dzô ngay đây… À mà Ngọc Anh lên phòng đoàn trường đi, trên đó mấy bạn nữ lớp khác đang ngồi cắt giấy với chuẩn bị trang phục đó… Chừng nào làm xong tui kêu cho.
- Thôi tui ngồi đây coi mấy ông làm tí rồi đi, ông cứ làm đi..
Ặc, tự nhiên bữa nay nổi hứng dzậy nè, thôi thích thì không cấm, thế là tui chạy đi mua cho nhỏ chai nước suối để nhỏ thấy khát thì uống, chứ nước trong ca của mấy thằng kia thấy ghê thấy mẹ, co một cái li mà thằng nào uống cũng ngậm miệng dzô đó, mình con trai thì không sao, Ngọc Anh dù gì cũng là con gái….Thế là có nhỏ Ngọc Anh ngồi coi làm tui nổi hứng đại ca lên…làm không lo làm mà đứng sai mấy thằng kia muốn chết, bình thường thì tui chơi tốt nên tụi nó tôn trọng giữ lắm nên bình thường chắc bọn nó không nói gì, mà tại có nhỏ kia chắc tụi nó ức lắm đây…
- Thằng quỷ mày cầm cây đàng hoàng cho tao mắc dây coi, thằng Duy
m đi lấy đinh với búa lại đây, thằng Hoàng mập đi lấy cái ghế cho tao coi…Thằng Tâm tự nhiên vấp cục đá té, tui nhìn nó, nó nhìn tui sợ sợ đứng dzậy rồi chạy đi làm tiếp…
Vừa nói mà tui thấy bất an, kệ đi phải lấy oai tí, nữa nhỏ này đi thì mình xuống tí rồi trốn luôn chứ không thôi bầm mình với mấy thằng này… Nhỏ ngồi từ xa thấy mà cứ cười cười…Sau đó một lát thì nắng lên, nhỏ phải đi lên phòng đoàn trường, tụi tui làm tới 12h thì cũng hoàn tất, chỉ còn thiếu tấm ảnh cụ Hồ và trang trí trại nữa là xong….
Tui với thằng Luy thằng Khang làm xong tính ra cổng trường làm vài cốc nước thì bổng nhiên thấy nhỏ Ngọc Anh đang bị mấy thắng nhóc 11 có mấy thằng 12 đi cùng đang trêu chọc nhỏ…
- Ngọc Anh phải không? Tối nay đi trại, í nhầm đi coi trại xuân với mình nha..hehe- địt mẹ thằng điên cười gian thấy ghớm
- Tối nay anh rảnh em đi với thằng em anh xong rồi đi với anh nha, có gì anh bao hết.- thằng chó nó tưởng mẹ nó làm đỉ thì ai cũng làm đĩ như mẹ nó quá.
- Mấy đứa anh nói gì đó, tui đi méc thầy là khỏi dzô trại trường chơi luôn ngen- nhỏ hù dọa m